ÁN LẠ ĐẤT PHƯƠNG NAM – KỲ 8: BẮC THANG LÊN HỎI ÔNG TRỜI

Bà Ng. từng có một cuộc sống viên mãn với chồng và ba con. Một ngày đẹp trời bà gặp ông N. là Việt kiều Mỹ. Bị hấp dẫn bởi vẻ ngoài mặn mà của người đàn bà đang tuổi hồi xuân, ông Việt kiều ra sức chinh phục. Sức hút của mác “Việt kiều” cùng những lần vung tay thoải mái để chi tiền cho người đẹp đã khiến bà Ng. bỏ cả chồng con chạy theo ông.

TT – Phiên tòa xét xử vụ lừa đảo của bà L.T.P.Ng. diễn ra vào một ngày cuối năm 2008. Bị cáo Ng. tuy đã vào tuổi ngũ tuần nhưng vẫn còn xuân sắc, mặn mà.

Tình tay ba

Bà Ng. từng có một cuộc sống viên mãn với chồng và ba con. Một ngày đẹp trời bà gặp ông N. là Việt kiều Mỹ. Bị hấp dẫn bởi vẻ ngoài mặn mà của người đàn bà đang tuổi hồi xuân, ông Việt kiều ra sức chinh phục. Sức hút của mác “Việt kiều” cùng những lần vung tay thoải mái để chi tiền cho người đẹp đã khiến bà Ng. bỏ cả chồng con chạy theo ông.

Từ đó, cuộc sống của bà Ng. thay đổi hẳn. Thế nhưng, cái khổ của bà là người chồng Việt kiều chẳng ở nhà thường, cứ “bay” đi nhiều ngày rồi mới về với bà ít ngày. Có tiền tiêu mà lại thiếu người yêu, bà Ng. tìm đến với nhiều thú tiêu khiển, trong đó món làm bà mê đắm là thú đánh bài. Tụ tập với bạn bè tại Sài Gòn chưa đã, bà Ng. còn đến tận các sòng bạc tại Campuchia để nướng tiền.

Trong nhiều lần cùng hội sang Campuchia đánh bài, bà “kết” anh chàng tài xế tên T. sao mà nói chuyện nhỏ nhẹ lại dễ thương. Từ là “mối ruột” tài xế, T. trở thành người tình trẻ của bà Ng..

Cứ rỉ rả cần tiền: lúc sửa nhà, lúc mua xe hơi, lúc giúp bà con họ hàng… bà Ng. ngày càng “nã” tiền của ông N. nhiều hơn. Tiền cứ chảy từ túi ông Việt kiều sang bà Ng. chưa ấm chỗ lại chảy ào vào sòng bạc và túi của anh tài xế taxi trẻ trung. Chưa kể dù đã ly hôn nhưng tình nghĩa với người chồng cũ và những đứa con còn nặng. Thấy chồng cũ khó khăn, bà Ng. mạnh tay đưa cả trăm triệu đồng cho chồng cũ làm ăn. Bà chép miệng: “Thôi thì cứ coi như bù đắp thương tổn mà tôi gây ra cho ông!”.

 

Cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra. Một ngày ông Việt kiều già chợt giật mình khi nghe đám cháu bàn tán về người vợ Việt Nam và những mối quan hệ mờ ám. Nhiều lần thử, kiểm tra biết được vợ không còn chung thủy, ông Việt kiều ức lòng gọi điện cãi vã và đòi lại tiền.

Mới đầu thấy người tình già đòi tiền làm dữ, bà Ng. còn đinh ninh “ổng không cách gì để đòi lại tiền”. Thế nhưng, ông già đã tỏ ra cao cơ hơn khi trưng ra nhiều giấy biên nhận mà bà Ng. ký mỗi lần nhận tiền để làm bằng chứng đòi nợ. Sống chung nhưng không đăng ký kết hôn, lại có giấy biên nhận nhận tiền thì khi ông đòi bà Ng. phải trả là cái chắc!

Bị người tình già đòi nợ và ngưng cung cấp tiền, bà Ng. cũng chợt nhận thấy người tình trẻ dạo này có nhiều biểu hiện lơ là. Muốn làm “cú chót”, bà Ng. đã điện nói với ông N. rằng tiền ông đưa bà đã mua căn nhà (thực chất bà chỉ thuê), nếu ông đòi thì bà cấn nhà cho cháu gái ông trả nợ. Cấn qua cấn lại, nếu lấy nhà thì cô cháu gái phải trả cho bà Ng. khoảng 47.000 USD nữa. Bà Ng. nhờ người làm giả giấy tờ nhà để đưa cho hai người. Sau khi giao tiền, chờ đến mỏi cổ không thấy bà Ng. giao nhà, cô cháu tìm hiểu và tá hỏa khi biết giấy tờ nhà là giả.

Tiền vay chứ không cho!

Tại phiên tòa xét xử bà Ng., cả ba người đàn ông của bà đều được mời với các tư cách khác nhau. Ông Việt kiều già là bị hại, người tình tài xế trẻ và ông chồng cũ là những người liên quan.

Bà Ng. cố chứng minh với tòa rằng giữa bà và ông N. là quan hệ vợ chồng nhưng không được vì hai người sống với nhau làm gì có hôn thú. Thế nên dù bà có cố sức để cho rằng tiền ông Việt kiều đưa cho mình là tiền của “chồng” cho “vợ” tiêu xài, có khi chi tiêu chung cho chính ông N. nhưng chẳng ai tin. Ông Việt kiều còn đưa ra mấy cái biên nhận mà rằng: “Làm gì có chuyện cho, nếu cho thì bả viết biên nhận làm gì?”. Theo ông Việt kiều, đấy là tiền vay thôi. Mà không chỉ vay ông, bà Ng. còn “vay” của cô cháu gái nữa nên không trả là phải chịu tội.

Trước tòa, bà Ng. khóc tấm tức rằng bà là nạn nhân. Bà Ng. nói bà với ông N. là quan hệ vợ chồng dù không có đăng ký kết hôn. Bà cần tiền, nói ông N. đưa thì ông đưa, bà xài chứ không vay mượn gì. Có khi bà còn chi tiêu cho cả ông N. nữa, coi như “tình phí” của cả hai người. Nhiều khi hết tiền xài mà ông N. ở tận bên Mỹ, bà gọi điện thì ông nói bà đến đứa cháu lấy đỡ, ông về sẽ đưa lại. Lúc đưa tiền đứa cháu nói bà ký nhận là để “nó tính lại với chú”. Bà tin mà ký chứ có ngờ đâu cô cháu hùa với ông để dùng biên nhận này tố cáo bà quỵt tiền.

Tòa hỏi thế bà xài tiền những đâu mà nhiều thế, hết sạch hàng chục ngàn đôla? Bà Ng. nhận đã trót nướng vào sòng bạc hết một số tiền lớn, rồi có cho anh T. vay 800 triệu đồng để mua xe, đưa cho chồng cũ khoảng 100 triệu đồng làm ăn. Trước tòa, hai người đàn ông “liên quan” với bà và các món tiền trên đều chối biệt! Anh T. thì nói có vay bà 7.000 USD thôi nhưng trong quá trình xảy ra vụ án đã trả lại cơ quan điều tra rồi. Còn người chồng cũ lặng thinh: “không nhận đồng nào của bà Ng. cả”.

Tòa hỏi bà Ng. có bằng cớ nào nói hai người trên nhận tiền của mình, bà lắc đầu thở dài. Trong khi đó, ông Việt kiều lại trưng ra đầy đủ những biên nhận nhận tiền của bà Ng. “vay” ông và cô cháu gái hơn 100.000 USD. Kể luôn cả khoản tiền lớn sau cùng là 47.000 USD mà bà Ng. dùng giấy tờ giả để lừa bán nhà cho cô cháu gái, bản án cuối cùng mà bà nhận được là 20 năm tù.

CHI MAI

“Hợp đồng cưới”

Trong quá trình phá vụ án lừa đảo của một nữ giám đốc công ty dược phẩm tên L.T.Y.P. (35 tuổi), cơ quan điều tra thu thập hồ sơ liên quan hành vi phạm tội của nữ giám đốc này và vô tình phát hiện P. đang cất kỹ một bản “hợp đồng cưới” của P. với một người đàn ông. Dù hai bên có quan hệ tình cảm, yêu đương nhưng có vẻ nữ giám đốc vẫn không yên tâm nên đã đề nghị chàng người yêu phải ký một “hợp đồng cưới” đàng hoàng. Bản hợp đồng có nội dung P. đồng ý trang cấp cho người yêu nhiều tài sản gồm xe máy, đồng hồ, một món tiền lớn… và đổi lại anh chàng phải cam kết sẽ yêu thương, phải cưới P. vào cuối năm 2005. Hợp đồng được đánh máy hẳn hoi và cả P. và chàng trai đều ký tên. Thực hiện “hợp đồng” này, P. đã cung phụng tiền bạc cho người yêu đầy đủ như cam kết.

Sau khi được cơ quan điều tra mời lên làm việc, anh chàng vội vã đem nộp lại xe máy, đồng hồ và những khoản tiền mà P. đã cung cấp đúng như “hợp đồng cưới” và cam đoan mình không biết gì về nguồn gốc tài sản có do lừa đảo. Cơ quan điều tra đã cho anh chàng đơn phương thanh lý hợp đồng cưới với P. bằng cách nộp lại tài sản mà P. đã cho.

Tags: No tags

Add a Comment

Your email address will not be published. Required fields are marked *